Đi chậm
![]() |
|---|
| Photo by Marcel Ardivan on Unplash |
Một sáng thứ bảy nữa lại đến, tôi mở mắt lúc 5 giờ và chả thể ngủ được tiếp. Lâu rồi mới có ngày cuối tuần tạnh ráo để ra ngoài tập thể dục. Tôi đi dạo một vòng quanh khu đô thị, nhân tiện nghe tiếp một đoạn sách về thiền “Thiền trong từng phút giây”.
Đang rảo bước và cố gắng thực hành theo những gì được nghe, bất chợt một suy nghĩ chen vào. Tôi vẫn thường mất tập trung như vậy đấy.
Thường tôi hay cố đi bộ thật nhanh, để cùng một khoảng thời gian, tôi đi được nhiều hơn, ra nhiều mồ hôi hơn và để những con số hiện lên Strava đẹp hơn.
Từ khi tạo được thói quen đọc, nghe sách hàng ngày, tôi cũng tự nhiên có suy nghĩ muốn nhìn lại hành vi của mình. Tim đập nhanh hơn, các cơ gồng lên và trong lòng vì thế cũng hối hả hơn. Chính những lúc như vậy, bộn bề, lo toan lại có dịp ùa vào. Tôi sẽ bắt đầu không còn biết mình đang nghe gì, đang đi đến đâu, vì trong đầu là một loạt những chuyện này, chuyện kia. Có khi lại lẩm bẩm một mình, phân bua với ai đó, mà họ tất nhiên chả hề hiện hữu ở đây.
Tôi bình tĩnh hơn, hít thở sâu, thả lỏng toàn thân và dần chậm dãi trong từng bước đi.
Mọi thứ có vẻ ổn hơn nhiều, tôi bắt đầu cảm nhận được sự gồ ghề của viên gạch vỡ dưới chân, nhìn được tiến độ của toà nhà đang xây ngay trước mắt và vẫn nghe được đầy đủ nội dung của đoạn sách nói đang phát.
Mình đi bộ tập thể dục để làm gì nhỉ?
Để ra ngoài hít thở không khí buổi sớm.
Để chứng kiến thế giới ngay xung quanh đang vận động.
Để tận hưởng khoảng thời gian thành thơi không vội vã cho kịp giờ làm.
Để hoàn thành mục tiêu đi hoặc chạy bộ tối thiểu 2km mỗi ngày.
Và để khoẻ mạnh, an nhiên.
